Vân

 photo uud_zps0ijpuln8.gif

Chủ Nhật, 13 tháng 11, 2016

GÓC BUỒN


Mùa thu đã đi xa lá vẫn còn rơi lác đác. Lá rụng để chồi non được thắm màu xanh biếc nơi cõi thế gian này và ta hãy quên nhau đi để hai trái tim này còn có dịp cho một bản tình ca khác. Bản tình ca không có nhau...dù là phút thoáng qua...
Ngồi nhìn khoảng không mà thấy chơi vơi,lạc lõng đến cô đơn. Những cảm giác cô đơn bán không ai mua cho không ai nhận nên nó cứ tự nhiên ở lại với mình !
Ở đây sẽ không còn ai cùng đón gió đông về ấp ủ tự tình, lá mong manh không còn chờ đợi tắm sương rơi, hoa cũng thôi đua nở trong nắng mai và tôi hết chờ anh trên con đường xưa cũ.
Tôi sẽ tự mỉm cười gieo mình trong héo hắt đón giọt sầu đông và hàng đêm tỉnh giấc tôi lặng lẽ đếm các vì sao nghe tiếng mưa rơi xuống vào chiếc lá vàng ,oằn mình nặng hạt tâm tư xa vắng nẻo đi về !
Những buồn vui cũng tan dần vào quên lãng,lòng khép kín không mong đợi ai lắng nghe và hiểu mình,nếu có một ngày tôi chùn chân vấp ngã không còn đứng vững. Liệu có ai nâng tôi lên hay cùng tôi đi dưới mưa xoa lạnh tôi khi băng giá lối đi về !
Trời sang đông cảm xúc hời hợt để rơi lại hai bên đường,bước chân tôi vẫn vang dội đi qua những tan vỡ năm nào,lòng cô đơn với tấm thân nhỏ bé ngập chìm trong bon chen trong cuộc sống để rồi tình yêu không là mãi mãi...tâm hồn trống rỗng !
Đã đến lúc tôi dừng chân và quay đầu nhìn lại để biết mình đi đã bao xa,đã làm được gì cho bản thân và gia đình...
Kết thúc hạnh phúc đã trượt dài trong vô cảm !






Gia Tuệ 



Thứ Tư, 9 tháng 11, 2016

LỐI VẮNG TÔI VỀ.


Tôi về lối vắng buồn tênh

Cỏ hoang vướn gót ngập theo lối mòn

Gìàn ti-gôn hết trổ bông

Nhánh mù u cũng vắng con bướm vàng…

Gia Tuệ