Chuyện của mình thì mình hiểu ,buồn vui đau,nhớ cô đơn một thời
Bốn năm uống trọn một mình
giọt cay giọt đắng nhìn tình phai phôi
giọt cay giọt đắng nhìn tình phai phôi
Tôi con chim nhỏ mồ côi
dang đôi cánh mỏng chập chùng đường mây
phận duyên trời đã an bày
ai đi ai ở cũng là đời tôi
gió sương gì cũng quen rồi
đêm về nắm bắt sao trời làm vui !
Những cơn mưa chìm nước mắt đã ngăn đời hai lối,quay về để nối tiếp rồi những tổn thương liệu có hàn gắn được không?
Ngồi một mình trên khuya nghe buồn chi lạ…
giatue