Đi về phố núi nghe lạnh nhiều hơn trước,nhìn quanh đâu đâu cũng vắng lặng ,có buồn không Gia Tuệ ?
Bâng khuâng đứng tựa sầu đâu để cho hoa nắng lênh loang đỉnh đầu ,bướm vàng bay lượn vòng cung như vòm cổng cưới đón lần ta qua, xuyến chi hoa nỡ trắng ngời dắt ta về lại những ngày xa xưa ,hạnh phúc và tan vỡ !
.
Em đi về với Buôn Hồ
Con đường bụi đỏ mịt mờ cao nguyên
Đêm nghe mưa dạt ngoài hiên
Chắc gì em nhớ nắng quen đồng bằng
.
Em về phố núi sương giăng
Đồi khuya hiu quạnh giọt trăng cuối mùa
Rượu nồng đã nhạt môi xưa
Thôi thì cạn chén ta đưa tiễn người
Hoàng Anh
.
Những dòng thơ như tiễn đưa Gia Tuệ, nghe cay mắt ,gió đã thổi,ta, chiếc lá vân du đường bay bạt gió biết về nơi đâu ,không ai biết được ngày mai,vẫn một ráng đỏ chiều trên cao nguyên vắng!
giatue